A Heart Full of Gratitude

This morning, I began my day with stillness—soft breath, closed eyes, and a focus on gratitude. As I sat in meditation, my heart expanded with deep appreciation for every soul I’ve crossed paths with, especially during my recent hospital stay.

From the moment I was admitted to the moment I returned home, I was gently held by a circle of warmth, compassion, and quiet grace.

To the extraordinary team who cared for me throughout my surgery and recovery—my deepest, most heartfelt thanks.

To Dr. L,—I’ll never forget the moment I saw him before surgery, standing beside me with a big, bright, warm smile, assuring me that everything would be okay. And when I awoke, his same joyful smile greeted me again, gently telling me that my surgery was a great success.

To Dr. D, the gifted neurosurgeon who led the majority of my procedure with such steady hands and calm presence,

To Dr. S, who assisted with care and precision,

To the two anaesthetists, whose beautiful presence was the last thing I felt before gently closing my eyes—I will never forget the calm they brought in that sacred moment,

To the devoted doctors who guided each step with wisdom and care,

To the gentle nurses who brought calm with every touch,

To the occupational therapists, physiotherapists, and pharmacists—your presence was medicine beyond measure,

To every orderly, cleaner, and support staff member who moved through the space with quiet kindness—

Know this:

Whether you crossed my path for a fleeting moment or stood by me for hours,

Your energy became part of my healing.

Your light became part of my peace.

As I breathed in gratitude, I began to see more clearly—a vision of my life moving forward. One not shaped by survival, but by intention. One not bound by what once broke me, but filled with light, softness, and truth.

I started unpacking each layer of my soul’s purpose. There was no rush, just gentle curiosity. What do I carry in this lifetime? What am I here to express, to give, to create?

I saw myself returning to my gifts—

Healing through chiropractic: holding space for others to come back to their bodies and reclaim their strength.

Baking with love: infusing warmth into every creation, sharing sweetness with the world.

Blogging: writing from the heart, letting my truth ripple out to those who may need it.

Drawing: allowing my inner child to speak in color and lines, free from judgment or pressure.

My soul whispered: This is what it means to live fully.

To choose calm over chaos.

To protect peace like a sacred flame.

To wake up each day guided by joy, not duty.

And so here I am, grounded in clarity.

I don’t wish to return to the spaces that dimmed me. I honour them for their role in my growth—but I choose not to carry them forward.

I choose peace.

I choose presence.

I choose purpose.

This is the beginning of a new chapter, and it feels like home.

—With a heart full of light,

Ava

“Aspire not to have more, but to be more.”

This quote found me when I was a teenager and left a mark on my soul.

It inspired the name of my parents’ business, Aspire Nails & Beauty, which they lovingly ran for 20 years. Though they no longer have it, it was a big part of my life growing up and helped shape who I am today.

It also became the foundation of my own business, Aspire Family Chiropractic, which I’ve now had the honour of running for almost a decade.

This message continues to guide how I live, heal, and serve—with intention, humility, and love.

Một Trái Tim Đong Đầy Biết Ơn

Sáng nay, mình bắt đầu ngày mới trong sự tĩnh lặng—hít thở nhẹ nhàng, nhắm mắt lại và tập trung vào lòng biết ơn.

Khi ngồi thiền, trái tim mình dần mở rộng, tràn đầy sự trân quý đối với tất cả những tâm hồn đã lướt qua cuộc đời mình—đặc biệt là trong những ngày nằm viện gần đây.

Từ khoảnh khắc mình nhập viện đến lúc trở về nhà, mình như được nâng niu trong vòng tay của sự ấm áp, lòng trắc ẩn và những ân tình lặng thầm.

Từ tận đáy lòng, mình xin gửi lời biết ơn sâu sắc nhất đến đội ngũ tuyệt vời đã luôn ân cần chăm sóc và đồng hành cùng mình trong suốt hành trình phẫu thuật và hồi phục.

Gửi đến bác sĩ L,—ngay trước khi mình bước vào ca mổ, ánh mắt hiền hậu và nụ cười tỏa nắng của bác sĩ đã lan tỏa sự bình yên trong lòng mình, như một lời nhắn nhủ dịu dàng rằng mọi thứ sẽ ổn thôi. Và khi mình mở mắt ra sau ca mổ, cũng chính bác là người đầu tiên chào đón mình với một nụ cười tràn đầy hạnh phúc, báo tin rằng ca phẫu thuật đã diễn ra vô cùng suôn sẻ.

Gửi đến bác sĩ D, vị bác sĩ phẫu thuật thần kinh tài hoa đã thực hiện phần lớn ca mổ của mình với đôi tay vững vàng và sự hiện diện đầy tĩnh lặng,

Gửi đến bác sĩ S, người đã hỗ trợ với sự cẩn trọng và tận tâm,

Gửi đến hai bác sĩ gây mê, những người có mặt dịu dàng cuối cùng mình nhìn thấy trước khi khép mắt—mình sẽ không bao giờ quên cảm giác bình yên mà họ mang đến trong khoảnh khắc thiêng liêng ấy,

Gửi đến các bác sĩ đã đồng hành và hướng dẫn mình bằng sự sáng suốt và quan tâm,

Gửi đến các y tá dịu dàng—những người mang lại sự an yên chỉ qua từng cái chạm nhẹ,

Gửi đến các chuyên viên hoạt động trị liệu, vật lý trị liệu và dược sĩ—sự hiện diện của các anh chị là phương thuốc quý giá vượt trên cả lời nói,

Và gửi đến tất cả nhân viên phục vụ, vệ sinh và hỗ trợ—những người lặng lẽ bước qua với tấm lòng nhân hậu,

Xin hãy biết rằng:

Dù chỉ lướt qua hay ở cạnh mình suốt nhiều giờ,

Năng lượng của các anh chị đã trở thành một phần trong hành trình hồi phục của mình.

Ánh sáng của các anh chị—lặng lẽ nhưng rực rỡ—đã trở thành một phần của sự bình an trong mình.

Khi mình hít vào bằng lòng biết ơn, mọi thứ dường như trở nên rõ ràng hơn—một tầm nhìn cho cuộc sống phía trước.

Không còn bị định hình bởi sự sinh tồn, mà được nuôi dưỡng bởi sự có ý thức.

Không còn ràng buộc bởi những điều từng làm mình tổn thương, mà ngập tràn ánh sáng, sự dịu dàng và chân thật.

Mình bắt đầu nhẹ nhàng mở từng lớp của sứ mệnh tâm hồn. Không vội vàng—chỉ là sự tò mò đầy yêu thương.

Mình mang theo điều gì trong kiếp sống này? Mình đến đây để bày tỏ, để cống hiến, để sáng tạo điều gì?

Mình thấy mình trở về với những món quà của chính mình—

Chữa lành qua phương pháp chỉnh xương (chiropractic): tạo không gian để người khác quay trở lại với cơ thể của họ, lấy lại sức mạnh từ bên trong.

Nướng bánh bằng tình yêu thương: gửi gắm sự ấm áp vào từng chiếc bánh, sẻ chia sự ngọt ngào đến thế giới.

Viết blog: viết từ trái tim, để sự thật chạm đến những người cần nghe.

Vẽ vời: để đứa trẻ bên trong mình được nói lên tiếng nói bằng sắc màu và đường nét, không phán xét, không áp lực.

Tâm hồn mình thì thầm: Đây chính là sống trọn vẹn.

Chọn sự bình yên thay vì hỗn loạn.

Giữ lửa tĩnh lặng trong tim như một điều thiêng liêng không thể đánh mất.

Thức dậy mỗi ngày với niềm vui làm kim chỉ nam—không phải bổn phận.

Và thế là, mình ở đây—vững vàng trong sự rõ ràng.

Mình không còn mong quay về những nơi từng làm mình mờ nhạt.

Mình trân trọng chúng vì đã dạy mình trưởng thành—nhưng mình chọn không mang chúng theo nữa.

Mình chọn bình yên.

Mình chọn hiện diện.

Mình chọn mục đích sống.

Đây là chương mới bắt đầu—và nó giống như đang trở về nhà.

Với trái tim đong đầy ánh sáng,

Ava

“Hãy khát khao không phải để có nhiều hơn, mà để trở thành nhiều hơn.”

Câu nói này đã tìm đến mình khi còn là một thiếu nữ và để lại dấu ấn sâu đậm trong tâm hồn.

Nó đã truyền cảm hứng cho tên gọi của tiệm Aspire Nails & Beauty—cơ sở kinh doanh mà ba mẹ mình đã điều hành với tất cả tình yêu thương suốt 20 năm. Dù hiện tại tiệm không còn nữa, nhưng nó là một phần ký ức quan trọng trong tuổi thơ và góp phần hình thành con người mình hôm nay.

Sau này, câu nói ấy cũng trở thành nền tảng cho hành trình của riêng mình—với Aspire Family Chiropractic, doanh nghiệp mà mình đã có vinh dự điều hành suốt gần một thập kỷ qua.

Thông điệp này tiếp tục soi sáng cách mình sống, chữa lành và phục vụ—với sự trân trọng, khiêm nhường và tình yêu thương.

x Wellness by Ava

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *